Em hầu gái chăm sóc từ a đến z anh chủ trẻ biết hưởng, câu: “Thiên Kình, anh ấy… biết không?” Anh ta ngẩn ra, cặp mắt xẹt qua một tia tối tăm, không trực tiếp trả lời câu hỏi của cô, mà hỏi lại một câu:”Vậy em nằm viện vì bị thương ở chân, anh ta có biết không?” Nụ cười bên môi Phương Nhan dần dần cứng đờ, cụp mắt xuống, Nữ giúp việc phục vụ anh chủ trẻ số đỏ trên mặt lộ vẻ xấu hổ, cuối cùng cúi đầu nói:”Gần đây anh ấy bận quá…” “Vậy sao? Cũng đúng, anh ta luôn luôn lấy sự nghiệp làm trọng!” Giọng nói của người đàn ông trở nên có chút băng lạnh. Lăng Thần! Tả Lăng Thần! Anh ta cùng người